Bài thơ: Cô Giáo vùng cao - Giải nhất cuộc hội thi sáng tác thơ với chủ đề "Thầy cô và mái trường thân yêu"
- Thứ tư - 07/09/2016 23:43
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Nhân dịp kỉ niệm 30 năm ngày Nhà giáo Việt Nam, Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh Điện Biên phát động hội thi sáng tác thơ với chủ đề "Thầy cô và mái trường thân yêu" và đã nhận được sự tham gia của đông đảo các thầy cô giáo, các em học sinh.
Có 52/421 tác phẩm dự thi đạt giải (4 giải Nhất, 10 giải Nhì, 15 giải Ba và 23 giải Khuyến khích). Hội thi đã phát hiện được những “hạt giống Thơ” nảy mầm từ tình yêu nghề, yêu người thiết tha, cháy bỏng của các nhà giáo đang ngày đêm lặng thầm cống hiến công sức của mình cho giáo dục vùng cao và tình cảm tri ân thầy cô, mến yêu mái trường của các thế hệ học trò.
CÔ GIÁO VÙNG CAO
CÔ GIÁO VÙNG CAO
Hoàng Thị Dịu, giáo viên trường THPT Trần Can
Con đường nhỏ ngoằn ngoèo như chữ kí
Kí bàn chân tôi ở lại sân trường
Kí những vòng xe, những nét yêu thương
Kí vào tim tôi một trời kỉ niệm
Ba năm dài qua nhanh như lời hẹn
Tôi về đây làm cô giáo bản Mèo
Tôi về đây, về với dốc cheo leo
Với sương trắng, mây giăng núi bạc
Ba năm trong một đời người có nhiều đổi khác?
Ba năm với tôi, đã khác rất nhiều
Xa gia đình, lỗi hẹn với tình yêu
Xa thành phố, tôi làm cô giáo bản
Ngày đầu tiên về đây tôi hốt hoảng
Học sinh của tôi nhỏ bé biết chừng nào!
Tóc cháy nắng, nhựa thành hoa trên áo
Chân chai sần qua những buổi chăn trâu
Ngày đầu tiên về đây tôi không biết đi đâu
Khắp bốn bề chỉ mây với núi
Đường dốc dài, mưa - trơn, nắng - bụi
Tôi khóc òa… chẳng lẽ bỏ về sao?
Trường của tôi, trường vùng cao
Đèn thay điện, xe trâu thay xe tải
Mùa đông đến nhìn học sinh ái ngại
Sao đến trường…em không mặc áo ấm mùa đông?
Thời gian trôi như bánh xe lăn vòng
Tôi đã quen “đồng hồ gà” báo thức
Đã quen lắm những con đường bên vực
Thành bạn hiền của những ngọn đồi, con suối vùng cao…
Kí bàn chân tôi ở lại sân trường
Kí những vòng xe, những nét yêu thương
Kí vào tim tôi một trời kỉ niệm
Ba năm dài qua nhanh như lời hẹn
Tôi về đây làm cô giáo bản Mèo
Tôi về đây, về với dốc cheo leo
Với sương trắng, mây giăng núi bạc
Ba năm trong một đời người có nhiều đổi khác?
Ba năm với tôi, đã khác rất nhiều
Xa gia đình, lỗi hẹn với tình yêu
Xa thành phố, tôi làm cô giáo bản
Ngày đầu tiên về đây tôi hốt hoảng
Học sinh của tôi nhỏ bé biết chừng nào!
Tóc cháy nắng, nhựa thành hoa trên áo
Chân chai sần qua những buổi chăn trâu
Ngày đầu tiên về đây tôi không biết đi đâu
Khắp bốn bề chỉ mây với núi
Đường dốc dài, mưa - trơn, nắng - bụi
Tôi khóc òa… chẳng lẽ bỏ về sao?
Trường của tôi, trường vùng cao
Đèn thay điện, xe trâu thay xe tải
Mùa đông đến nhìn học sinh ái ngại
Sao đến trường…em không mặc áo ấm mùa đông?
Thời gian trôi như bánh xe lăn vòng
Tôi đã quen “đồng hồ gà” báo thức
Đã quen lắm những con đường bên vực
Thành bạn hiền của những ngọn đồi, con suối vùng cao…
Tác giả bài viết: Hoàng Thị Dịu